Điều 554 Bộ luật Dân sự số 91/2015/QH13 quy định: “Hợp đồng gửi giữ tài sản là sự thỏa thuận giữa các bên, theo đó bên giữ nhận tài sản của bên gửi để bảo quản và trả lại chính tài sản đó cho bên gửi khi hết thời hạn hợp đồng, bên gửi phải trả tiền công cho bên giữ, trừ trường hợp gửi giữ không phải trả tiền công.”
Nghĩa vụ của bên giữ tài sản theo Điều 557 Bộ luật này, cụ thể như sau:
“Điều 557. Nghĩa vụ của bên giữ tài sản
1. Bảo quản tài sản theo đúng thỏa thuận, trả lại tài sản cho bên gửi theo đúng tình trạng như khi nhận giữ.
2. Chỉ được thay đổi cách bảo quản tài sản nếu việc thay đổi là cần thiết nhằm bảo quản tốt hơn tài sản đó, nhưng phải báo ngay cho bên gửi biết về việc thay đổi.
3. Thông báo kịp thời cho bên gửi biết về nguy cơ hư hỏng, tiêu hủy tài sản do tính chất của tài sản đó và yêu cầu bên gửi cho biết cách giải quyết trong một thời hạn; nếu hết thời hạn đó mà bên gửi không trả lời thì bên giữ có quyền thực hiện các biện pháp cần thiết để bảo quản và yêu cầu bên gửi thanh toán chi phí.
4. Phải bồi thường thiệt hại, nếu làm mất, hư hỏng tài sản gửi giữ, trừ trường hợp bất khả kháng.”
Như vậy, trong trường hợp gửi xe vào bãi trông giữ xe của trung tâm thương mại thì giữa người gửi và công ty bảo vệ đã phát sinh giao dịch gửi giữ tài sản; công ty bảo vệ có nghĩa vụ bảo quản tài sản được gửi giữ và bồi thường thiệt hại trong trường hợp bị mất.
Mức bồi thường sẽ do hai bên thỏa thuận khi xảy ra sự việc vi phạm làm mất tài sản, căn cứ trên giá trị chiếc xe nhưng có trừ đi giá trị hao mòn của tài sản. Khi xảy ra sư cố dẫn đên việc phải xác định giá trị chiếc xe để làm căn cứ bồi thường, một trong hai bên có thể liên hệ với tổ chức định giá tài sản. Nếu không thỏa thuận được thì một trong hai bên có quyền yêu cầu Tòa án giải quyết.